Nguoi Tin Huu Logo
  • Trang Nhà
  • Trang Chính
    • CHIA SẺ
      • ĐỖ TRÂN DUY
      • Lm. HỒNG GIÁO
      • THƠ CÔNG GIÁO
      • NGUYỄN HUỆ NHẬT
        • TỪ ÁO CÀSA ĐẾN THẬP TỰ GIÁ
        • AI CHẾT CHO AI? AI SỐNG CHO AI?
        • ĐỐI THOẠI VỚI MỘT PHẬN TỬ
      • NHIỀU TÁC GIẢ
    • DÒNG MÁU ANH HÙNG
    • ĐƯỜNG VÀO ĐẠO
    • HIỂU ĐỂ SỐNG ĐẠO
    • HÔN NHÂN CÔNG GIÁO
    • HỘ GIÁO
    • LỊCH SỬ GIÁO HỘI
    • MÁI ẤM GIA ĐÌNH
    • PHỤNG VỤ
      • Bài Giảng
      • Các Nghi Thức
    • SÁCH & TRUYỆN
  • Trang Hàng Ngày
    • GƯƠNG THÁNH NHÂN
    • SUY NIỆM HÀNG NGÀY
  • Trang Ngoài
    • VIETCATHOLIC
    • CẦU NGUYỆN BẰNG THÁNH VỊNH ĐÁP CA
    • HỘI ĐỒNG GIÁM MỤC VN
    • DÒNG CHÚA CỨU THẾ VN
    • DÒNG TÊN VN
    • LIÊN HIỆP BỀ TRÊN THƯỢNG CẤP VN
    • TRANG SỨ GIẢ TÌNH YÊU

Thơ Lê Ngọc Hồ

CHÚA CHỊU PHÉP RỬA

Giòng sông đó trong một ngày lịch sử
Trên trời xanh mây trắng trải lụa trinh.
Bên bờ song hoa thở thoảng hương tình.
Nước êm chẩy xuôi giòng qua sóng gợn.
Bờ dốc đá dìm chân triều nước lớn.
Chúa Giêsu từ xứ Galilêa
Sông Gio Đăng Chúa đến gặp Gioan
Chúa chào hỏi rồi xin làm phép rửa
Ông từ chối và vô cùng bỡ ngỡ !
-Thày rửa cho tôi mới phải sự tình.
Sao Thày xin rửa thật quá hạ mình.
-Xin ông cứ mau làm đi phép rửa,
Vì ai nấy cùng chu toàn nhiệm vụ
Ông xin vâng để làm theo ý Người.
Phép rửa rồi khi Chúa bước lên bờ.
Tầng trời mở và chan hoà ánh sáng,
Người xem thấy
   CHÚA THÁNH LINH hiện xuống
Như chim bồ câu và đỗ lại trên Người,
Giọng thần thiêng vang tiếng phán tự trời
Con yêu dấu! Đây là con yêu quí!
Đã làm rất đẹp lòng ta mọi sự!
          Trên giòng sông Gio Đăng
          Mặt êm sáng lăn tăn
          Bờ cao bên chân nước
          Dốc đá thẳng hàng hàng
Hoa cỏ cười xinh xinh.
Ban mai tắm nắng trinh.
Ngàn chim trong trẻo hót
Mây gương nước soi hình
         Nước bỗng dưng sóng sánh
         Bao thân thể rất thánh,
Gioan,  Chúa KITÔ
         Trong vùng hoa ánh sáng
Đây là bài học khiêm nhường
Cha trao con đó nêu gương sáng ngời
Cực cao cực trọng Chúa Trời 
Sẵn sàng xin rửa qua người trần gian
Nôn nao khắp cả thiên đàng
Ngôi Hai phép rửa Gio Đăng sông tình
Chúa Nghôi Hai những tôn vinh
Ngôi Cha thân mật,bóng hình Cha Con
Vườn cây dầu Chúa mỏi mòn,
Ý Cha Thánh,mãi vẫn còn xin vâng
Chúa Cha mở cửa Thiên đàng
Sáng danh yêu quí con vàng của Ta.
Ngôi Hai tôn kính Ngôi Ba.
Thánh Tâm hiện diện nở hoa cuộc đời
Của Ngôi Hai khắp mọi thời !
Yêu thương hiệp nhất BA NGÔI tuyệt vời
Làm sao con cứ một đời!
Hay nhiều tự ái muốn người suy tôn
Sức tài thì rất còn non,
Không hay chịu lụy,muốn hơn mọi người.
Thấy ai giỏi,hết cả cười !
Sợ người hơn,sợ hết thời khoe khoang.
Ghét người cũng bởi ghen tương,
Có khi nói xấu khó thương vô cùng.
Làm sao con khó có dung,
Yêu thương hiệp nhất đến cùng tha nhân.
Làm sao con chẳng ân cần
Tôn vinh người khác những lần chung vui.
Làm sao con những ngậm ngùi,
Thấy người khác giỏi hết vui được rồi.
Yêu thương Chúa đã nói rồi,
Thuốc bình an đó cho người thiện tâm.
Tấm lòng hiệp nhất hoà âm,
Cung đàn tuyệt diệu âm thầm con tim.
Từ trong lời Chúa con tìm,
Khuôn vàng mầu nhiệm não tim an hoà.

CHÚA HIỆN ĐẾN VỚI CÁC TÔNG ĐỒ

Ngày thứ nhất trong tuần
Chiều tông đồ họp lại
Vì sợ người Do Thái
Cửa đóng kỹ, then cài.

Trong bóng tối âm u
Mờ mờ bấc đèn mù
Những mái đầu lo sợ
Tiếng bước chân quân thù.

&lduot;Bình an cho các con!”
Thấy Thầy chợt đứng giữa
Các môn đệ hoảng hồn
“Thầy đây! Đừng sợ nữa!”

Họ tưởng mình thấy ma
Nên Ngài nói với họ:
“Tại sao lại xảy ra
Những suy nghĩ này nọ.

Hãy xem chân tay Thầy
Các con hãy rờ ngay
Ma thì không xương thịt
Còn Thầy thịt xương đây”.

Vừa nói Ngài vừa đưa
Bàn tay còn vết lủng.
Vui sợ mấy cho vừa
Có môn đệ lúng túng.

Chưa hoàn toàn tin tưởng
Ngài bèn bảo họ rằng:
“- Các con có gì ăn?”
“- Thưa mật ong, cá nướng!”

Trong căn phòng ấm cúng
Ánh sáng những nụ cười
Bàn tay ngã dấu lủng
Hào quang nét mặt tươi.

Ngài dạy bảo dẫn chỉ
Những lời các tiên tri
Và tất cả những gì
Sách mô sê, Thánh vịnh

Đã được viết về Thầy
Phải thực hiện giờ đây
Lúc đó Ngài soi sáng
Để tông đồ hiểu ngay

Sau đó rồi Ngài tiếp
Trong Sách có lời chép
Chịu khổ Đức Ki Tô
Ngày thứ ba sống lại
Từ nơi người đã chết

Nhân danh Người rao giảng
Ơn tha tội ăn năn
Cho khắp cả muôn dân
Yê ru sa lem khởi điểm.

Chúng con là chứng nhân
Với tất cả việc này
Chúng con hãy ở lại
Nhận lãnh Chúa Thánh Thần.

Trong mười hai tông đồ
Tô ma Đi đi mô
Không có mặt ở đấy
Được kể, ông nghi ngờ.

“Dấu đanh, nếu không thấy
Tay tôi không xỏ vào
Nguyên bàn tay như vậy
Không đặt cạnh sườn sao.
Thì tôi không tin nổi.”

Rồi trong tám ngày sau
Cửa đóng kín từ lâu
có Tô ma đang hội.
Chúa lại chợt xuất hiện

“Bình an cho chúng con”
Lời nhân từ thánh thiện
Nỗi vui lại ngập hồn

Nhìn Tôma Ngài nói:
“Con để ngón tay vào
Và bàn tay con nữa.
Đặt vào cạnh lòng nữa
Và đừng cứng lòng tin
Con hãy tin nơi Thầy.”

Tôma không lần lữa
Quì lạy ôm chân Thầy
“Lạy Chúa tôi!” lắp bắp
“Lạy Thiên Chúa của tôi”

Dịu hiền Ngài phán dạy:
“Vì thấy nên con tin
Nhưng thật là có phúc
Ai không thấy mà tin”

Căn phòng như tràn ngập
Bao hạnh phúc ngất ngây
Lo, Sợ, buồn bay mất
Biển tình yêu dâng đầy.

Trên những mái đầu yêu
Niềm tin đang thắp sáng
Dầu thời gian trời chiều
Hừng đông như ló rạng.

CHÚA KITÔ HÔM NAY

Tẫn mãi mãi Chúa là người lãnh đạo
Của hồn con của tất cả đời con
NGƯỜI là Cha là chủ cả xác hồn
Là mục tử dẫn chiên nhà đến suối

Dầu nguy khó NGƯỜI ra công lặn lội
Tìm cỏ non, tìm nước ngọt, lá tươi
Tìm cánh đồng đầy hoa cỏ xinh cười
Luôn bảo vệ trước từng bầy lang sói
Trên núi, gió lắng nghe lời CHA nói.

Cha ơi Cha! Sao con cứ buồn luôn?
Con khổ đau và để suối lệ tuôn.
Vì cõi thế sao toàn điều trắc trở,
Lòng khô héo trái tim tình tan vỡ.

Sao con nghèo? Thiên hạ lắm bạc vàng
Áo tả tơi trước bao cảnh giàu sang.
Con dốt nát mà sao ai thông thái,
Con khờ khạo mà sao đời từng trải.
Con vụng mà thiên hạ lắm khôn ngoan.

Đời vui ca mà con phải lầm than.
Đời lắm bạn mà con sao lạc lõng.
Đời no ấm, con đói lòng!  Áo mỏng?

Con hỡi con!  Vì con đã có cha.
Lời Cha thấm cho hồn con hoa nở
Biến tất cả để đời con tăng trưởng
Ban dư tràn muôn sủng lộc trên con.

Quí hơn vàng Cha ban thuốc thần an
Hơn ngọc ngà con được hưởng bình tâm
Cao quí lắm cha cho toàn gia nghiệp
Đầy can đảm tinh thần không khiếp nhược
Có gì hơn một chân lý đời đời.
Có gì hơn ân sủng chẳng hề vơi
Dư phước lộc những người con của CHÚA.

CHÚA LÀ GIA NGHIỆP Thánh Vịnh 10

Con xin Chúa giữ gìn con mãi mãi,
Là thành đồng con ẩn náu mãi bên Người,
Bên cánh tay Ngài hồn con vui tươi.

Như các thánh, đấng uy linh qúi mến.
Các thần tượng ngoại kệ họ dâng hiến.
Máu tế thờcon không đụng đến đâu,
Tính danh thần môi con không hề cầu.

Hồn ngây ngất cất tiếng vàng ca tụng
Chúa là gia nghiệp duy nhất đời con
Là chén vàng muôn phúc ngập tràn hồn

Con đã được nột phần chia tuyệt đẹp
Chúa là đấng nắm giữ phần gia nghiệp
Cơ nghiệp thiêng một phần phúc thiênn đàng
Quá hân hoan một hạnh phúc bằng vàng.

Chúc tụng Chúa đấng khôn ngoan chí báu
Luôn trước mắt con xin đặt ngôi Chúa.
Quá vững vàng vì bên cạnh có Người,
Lòng nhảy mừng và tim nở hoa tươi.

Tràn thoải mái, thảnh thơi vào thể xác,
Quyết bảo vệ, Ngài không hề phó mặc
Cho quí vương, kẻ thành tín chôn vùi,
Chí cho con đường sống đẹp thật vui

Trước nhan Chúa con no đầy lạc phúc,
Vui muôn thuở con dâng lời bái chúc.
Triệu tung hô mừng kính tiến Chúa Trời,
Dâng hiến trọn cùng Cha con kết hợp

CHÚA TRONG SA MẠC Mát-thêu 4:1-11

Ngược giòng lịch sử Do Thái
Có bốn mươi năm sa mạc
Ai cập Biển Ðỏ vượt qua
Miêu duệ truyền thống còn mãi

Sa mạc thành vùng Ðịa Sữ
Nhắc hoài trong trí người dân
Thời gian biến chuyển xoay vần
Biến cố nét ghi còn đủ

Cồn cát nhô lên rồi thụt xuống
Cây còi gai bụi xác xơ thêm
Mênh mông dặm cát chân trời tím
Quạnh vắng chiều hôm lạnh cát thềm

Ðức Yêsu được thần khí
Dẫn vào sa mạc ăn chay
Bốn mươi đêm, bốn mươi ngày
Hướng thượng tâm hồn thanh khí

Nhan thánh cao sang rực rỡ
Áo chòang xanh thẫm viền vàng
Áo trong lụa mềm tươi đỏ
Cát sa mạc mến bám ngang

Chiêm niệm vươn lên đến cõi trời
Giáng trần Cứu thế một Ngôi Lời
Chay lòng đại trí vô cùng tận
Bay bổng cao vời hơn gió khơi

Hiệp nhất cùng Ngôi CHA mến yêu,
Thánh THẦN minh trí sớm, trưa, chiều
Chương trình Cứu Ðộ vừa viên mãn,
Hiến tế hy sinh máu cũng nhiều

Như bốn mươi măn sa mạc
Bốn mươi ngày đêm ròng rã
Không ăn thân thể tịnh chay
Xuất thần chiêm niệm tất cả

Vượt qua thời gian chiên niệm
Ngài vui đã viết chương trình
Cơn đói gìơ đây thể hiện
Cám dỗ từ lâu đứng rình

Những hòn đá nhẵn trông xinh qúa!
Giống bánh tròn vo lữa bếp hồng
Láng mướt tưỡng như bằng bột mịn
Dòn tan trong miệng lúc ăn ngon

Tên cám dỗ đến thưa rằng
"Nếu Ngài là con Thiên Chúa
Biến đá thành bánh mà ăn"
Nhưng Ngài đáp lại và bảo

"Người ta sống không nguyên vì bánh
Nhờ Chúa lời ban phát miệng NGÀI"

Mái vòm đền thánh cao sang,
Nhà cao, dinh thự hàng hàng lớp lang
Tường xây bao quát thành vàng,
Yêsusalem phú thịnh thiên đàng trần gian

Ðem Chúa đến thành thánh
Ðặt Chúa trên thượng đỉnh
"Nếu NGÀI con CHÚA TRỜI
Xin hãy nhẩy xuống thẳng

Vì sách đã có lời nói
Ra lệnh cho các Thiên Thần
Nâng Người trên bàn tay họ
Kẻo người vì đá vấp chân

NGÀI liền nói với nó
Lại có sách viết lời
Ngươi chớ thử thách Chúa
Là Thiên Chúa của ngươi

Các nước giàu sang dưới cõi trần
Tỉnh, quê hưng thịnh của muôn dân
Ngai vàng ngôi báu vua Thiên Hạ
Thống lĩnh quyền uy đến vạn lần

Ma qủi đem NGÀI lên núi
Ðỉnh mây nơi chót vót cao
Chỉ NGÀI thiên hạ thế giới
Vinh quang, Quyền thế, sang giầu

Qủi ma lại nói với NGÀI
"Tôi hiến cho NGÀI tất cả
Nếu mà NGÀI bái lạy tôi"
Bấy giờ NGÀI phán bảo nó

Hãy xéo đi sa tan
Vì có lời đã viết
Ngươi phải thờ lạy Chúa
Một Thiên Chúa của ngươi
Chỉ thờ một mình NGÀI

Ma qủi liền bỏ NGÀI
Chúng ngạc nhiên chạy dài
Từ trên trời bay xuống
Thiên Thần hầu hạ NGÀI

Cao sang cánh nạm vàng
Xuất xứ tự Thiên đàng
Có một đòan Thiên sứ
Hầu hạ Chúa dưới trần

Sa mạc ngày xưa Chúa giữ chay
Ðể lòng thanh tịnh bốn mươi ngày
Ngôi Lời chiêm niệm vô cùng thánh
Cứu độ chương trình đã dưới tay

THEO TA Luca 5, 1-11 / Máthêu 4, 18-25

Những cánh buồm nhấp nhô phiá xa.
Trời chiều lơ lửng đám mây ngà.
Biển hồ sóng nước xanh màu xẫm.
Dốc đổ bờ nghiêng đỏ thắm hoa.

Dân chúng cố gắng sát,
Gần để nghe lời NGÀI.
Ngẩng đầu lên quan sát
NGÀI thấy hai thuyền dài

Chủ nhân đã đi khỏi
Ðang giặt lưới bên bờ
NGÀI đi lên chiếc đò
Của Simôn ngư phủ

"Bảo hãy chống xa bờ
NGÀI ngồi lên chiếc đò
Rồi giảng dạy dân chúng
Dân lắng nghe chăm lo

Khi đã giãng dậy xong
NGÀI liền bảo chủ nhân
Ra khơi mà thả lưới
Ấp úng ông Simôn

"Thưa Thầy, ông đáp lại
Vất vả suốt cả đêm
Chẳng được gì nhọc thêm
Bây giờ không dám cãi

Xin thả lưới, nghe THẦY
Chúng tôi bắt tay ngay"
Ô! mẻ cá nhiều lắm
Lưới rách mất đây này

Họ gọi nhau ơi ới
Vang vọng một dặm xa
Họ sốt ruột chờ đợi
Cá! Cá! nhiều quá ta!

Mau! Mau! các bạn chài
Cùng nhau giúp một tay
Cá! Cá! nhiều cá quá!
Ơ hơ! Xin giúp ngay

Kéo đến những dân chài
Bắt cá mau van nài
Hai thuyền dài đầy ngập
Hầu sắp chìm cả hai

Cá bạc đầy khoang các mạn thuyền,
Một lời THẦY nói đầy uy quyền:
Ðã thu hết cá trong hồ biển
Sửng sốt Simôn như phát điêu?.

Sấp mình ở dưới chân NGÀI
Kinh hoàng ông nói:  "Lậy THẦY xa tôi
Vì tôi tội lỗi đã đầy

NGÀI quay sang với ông
Ðừng sợ hỡi Simôn
Từ nay ngươi thả lưới
Ði bắt các linh hồn

Khắp miền các bạn biển
Ðổ xô kéo đến xem
Chia sẻ được thể hiện
Simôn lại tặng thêm

Cả miền biển Galilê,
Lạ lùng mẻ cá vào nghề không hai.
Tràn đầy cả mấy thuyền dài,
Ngàn ngàn cá bạc đếm hoài chưa xong

Bên bờ núi thoải dốc
Lơ thơ vài cây mọc
Chim biển bay hàng dài
Ánh hoàng hôn đồi trọc

NGÀI đi xa khỏi đó
Hai người trong bọn họ
Yacohê, Yoan
Với cha đang vá lưới
NGÀI lên tiếng kêu gọi

Các ngươi hãy theo ta
Ðứng lên họ từ bỏ
Cả con thuyền, cả cha.

Ðáp lời kêu gọi của Thầy
Bốn người đánh cá theo ngay tức thì,
Tông đồ theo Chúa một khi.
Bỏ gia đình đó, bỏ nghề theo CHA.
Cuộc đời biến đổi hương hoa
Tông đồ dấn bước ngọc ngà thời gian

Bốn môn đệ đầu tiên
Những người chài lưới hiền
Chất phác và không học
Thầy gọi xin theo liền

Ðẹp thay đáp tiếng kêu mời
Ði theo lời gọi NGÔI LỜI cứu dân.
Bên THẦY học hỏi bao lần,
Nhiều khi không hiểu nhưng gần THẦY yêu.
Từ đây sớm tối trưa chiếu,
Vâng lời nao giảng Tin Yêu làm đầu
Qua THẦY đã có nhịp cầu
CHÚA CHA kết hiệp nhiệm mầu yêu thương
Không tôi tớ, chính bạn đường

Ngôi Hai đầy đủ quyền năng,
Một mình cứu độ viên thành trước sau.
Tình yêu thương đẹp sắc màu,
Ân tình lời gọi kêu mời thế nhân
Thầy xin cộng tác chia phần,
Vì tình hiệp nhất ân cần cha con.
Còn trời, còn đất, còn non,
Còn tình cứu độ nét son muôn đời

CHÚA XUẤT HIỆN BÊN HỒ TIBÊRIA

Đêm biển hồ Tibêria
Xa xa dãy núi mờ
Lửa chài khuya hiu hắt
Màn đêm phủ sương mơ

Các môn đồ tụ lại
Trở về đây đợi chờ
Thầy sau khi sống lại
Hẹn gặp lại tông đồ.

Thời gian thật nặng nề
Nỗi lòng khi trở về
Đợi gặp Thầy chí ái
Nôn nao lẫn não nề.

Phê rô bèn đứng dậy
"Tôi đi đánh cá đây"
Các người kia thấy vậy
"Chúng tôi theo ông ngay "

Cảnh văng biển hồ đêm
Tối thui bậc đá thềm
Vài cánh buồn hư ảo
IN hờ trên sóng đen.

Như quái vật khổng lồ
Chân núi đêm đen mờ
Bụi cây bồ lởm chởm
Sóng vỗ ghềnh lô xô.

Nỗi buồn đầy cả dạ
Những môn đồ lặng im
Xác trên thuyền đánh cá
Hồn như đang ngóng tìm.

Đêm biển hồ im lặng
Thuyền đánh cá cũng vắng
Họ thả lưới cả đêm
Cho đến lúc hừng sáng

Chẳng được con cá nào
Lòng họ lại nôn nao
Nhìn nhau mà không nói
Cùng chung một ước ao.

Bình minh trên biển hồ
Ánh sáng trinh sương mơ
Chân trời hồng rực rỡ
Áo trắng ai trên bờ

Thuyền từ từ vào bến
Biết đâu là điểm hẹn
Ở xứ Ga li lê
Thầy ở đâu xin đên

Có ai trên bờ xa
Cất tiếng nói vọng ra
- Các con bắt được cá?
- Thưa không được gì ạ

Ngài lại cất tiếng dạy
"Thả lưới bên phải thuyền
Sẽ được nhiều thật vậy."
Họ vâng theo lời truyền

Lúc họ kéo lưới lên
Mọi người cùng lạ quá
Ơi chao! thật nhiều cá
(Môn đệ được chúa yêu)
Nói Phê Rô ngồi bên;

"Thầy đấy!" Ông đứng liền
Vội vàng vơ lấy áo
Vì ông đang ở trần
Nhảy xuống biển thật bạo

Môn đệ khác chèo đò
kéo theo lưới đầy cá
vừa đổ bộ vào bờ
sững sờ vì thấy lạ

Trên những cục than hồng
Có cá thơm đang nướng
Lại có bánh ngon phồng
"Còn thêm cá đến nưóng!"

Phê rô vội xuống thuyền
Keó cả lưới lên đát
Cá nặng kéo chật vật
Bàng hoàng lẫn ngạc nhiên

Trắng bạc vô số cá
Lưới đổ đầy cả khoang
Đuôi vây cá màu vàng
Cá! toàn cá tất cả!

Một trăm năm mươi ba
toàn cá lớn một mẻ
Lưới không rách như là
Họ đã lo như thế

Ngài thân mật bảo họ
Các con lại mà ăn
Họ không dám nói nhỏ
Biết chính Thầy ngồi gần

Hồi tưởng lại năm xưa
Cũng một lần lưới cá
Thầy gọi xin vâng thưa
Giờ cũng mẻ cá lạ

Chưa bao giờ đẹp thế
Tình thầy trò tuyệt vời
Rưng rưng đôi mắt lệ
Cảm động không nên lời

Chung quanh hoa vàng tươi
Chen hoa tím đang cười
Bên biển hồ xanh biếc
Hoa mây trắng đầy trời

Trong cảnh trời bình minh
Trong một biển ân tình
Thầy trò vui tiệc cá
Giao thoa bóng với hình.

CON TIM CỦA CHÚA

Con tim CHÚA hằng luôn luôn mở rộng,
Chúa yêu người cho hoa lá cỏ cây.
Cho thời gian giây, phút, tháng, năm, ngày.
Màu rực rỡ không gian hoa lộng lẫy,
Chúa nuôi sống cho cánh đồng lúa mẩy.
Cho chim trời ca hát ngọt lời ca,
Cho bò, chiên, gặm cỏ nẻo đường xa.
Cho hoa tím tràn lan vùi lũng thấp,
Cho hoa súng khoe màu ao nước ngập.
Cho cỏ non mượt tóc ngọn đồi xuân,
Cho ánh trời ấm áp biết bao lần.
Nai thơ thẩn lối mòn bên khe suối,
Cho nước bạc tắm muôn ngàn đá cuội.
Cho bướm vàng lạc bước nẻo đường hoa,
Cho phong lan da mộng nét ngọc ngà.
Cho chim biển mây trời xem én liệng,
Cho sóng vỗ nhạc trầm bờ nghe tiếng,
Cho biển xanh mát mắt cuối chân trời,
Cho cánh buồm no gió nẻo chơi vơi.
Cho ánh sáng bình minh mây rực rỡ,
Cho yêu mến vào con tim rộng mở,
Cho loài người biết điệu hát tình ca,
Cho yêu thương vào lý trí nở hoa.
No nê trí đây tuyệt vời chân lý,
Hồn thỏa mãn đây đỉnh cao Thiện Mỹ.
Đây bằng an đich thực quí hơn vàng,
Được làm con của CHÚA quá cao sang.
Và báu vật một kho tàng Kinh Thánh,
Dư tài trí, dư khôn ngoan, đức hạnh,
Kim chỉ nam cho lữ khách hành hương
Đây đường hoa chỉ tiến bước Thiên Đường.
Cho hạnh phúc giữa cuộc đời vất vả,
Chúa cho hết! Thương hoài! Cho tất cả,
Chúa yêu cầu con hãy mở trái tim,
Tháng ngày qua Chúa vẫn mãi đi tìm...
Con có CHÚA không còn cô đơn nữa,
Quá hạnh phúc! Có “người tình muôn thuở”!
Vượt thời gian và vượt cả không gian,
Không lúc nào NGÀI không sẵn ủi an.
Như nhựa sống mà hồn con ao ước,
Đến với Chúa con khỏi cần hẹn trước.
Chúa chính là hơi thở suốt đời con,
Thân xác hèn NGƯỜI phú bẩm một hồn.
Mau đến CHÚA hưởng tình yêu tuyệt diệu!

GẶP CHÚA

Hồn gặp CHÚA như bình minh thấy sáng,
Như mùa xuân gặp lại cả muôn hoa,
Như chim non chợt thấy giọng mình ca.
Xuân cánh bướm chợt thấy màu rực rỡ,
Vườn thượng uyển chợt cành hồng bung nở.
Như ngày xuân mây trắng thấy trời xanh,
Như lá non thấy mũm mĩn cây cành.
Như nhạc gió thấy lời ru tiếng sáo,
Như hỏa tiễn chợt vào trong quĩ đạo.
Như hơi trầm chợt cảm thấy mùi hương,
Như trẻ thơ thấy ấp ủ yêu thương.
Như búp nõn thấy màu xanh tuyệt diệu,
Như tiếng hát du dương vào giai điệu.
Như đàn tranh rung động phím tơ vàng
Gió ra khơi thấy trời biển mênh mang.
Như phấn nhụy thấy náng trời hong đẹp,
Như mày liễu thấy cong cong mí khép
Như ngày rằm thấy ánh đẹp vàng trăng,
Như chồi non chợt thấy nhựa sữa măng.
Được gặp Chúa như tối tăm thấy sáng,
Thời gian thấy lại phút, giờ, năm, tháng.
Như con côi tìm lại được Mẹ yêu,
Tuổi mộng mơ tìm được nét diễm kiều.
Như chết đuối tìm được vùng hơi thở,
Như xuân thắm tìm thấy mùa hoa nở.
Như cây cằn thấy bầu nhựa mùa xuân,
Cần tình thương được yêu đến bao lần.
Hồn gặp Chúa chẳng cần chi mong ước.

CHÚA TRÊN THÁNH GIÁ

Sắc mù kéo kín không gian,
Đất rung, đá nát, bàng hoàng chân mây.
Nhựa thôi hết chảy cành gầy,
Màn nhung xé nửa, lá cây hết màu.
Sỏi than, lời gió nhiễm sầu,
Nước trường giang thấy lo âu ngỡ ngàng.
Bụi gai chết lịm bên đàng,
Cõi âm tràn tối, nghĩa trang dậy mồ.
Suối khe hết chảy lững lờ,
Thông rừng hết réo lời mơ xuân về.
Thời gian dừng lại não nề,
Chúa trên thánh giá sắp về cùng Cha.
Mẹ NGƯỜI, môn đệ xót xa
Lắng nghe tiếng Chúa nói ra những lời:
“Bỏ con sao nỡ Cha ơi!!!?”
Tầng không run rẩy, mây trời đứng tim.
Kêu lớn tiếng! Ngọc châu chìm!!!
Đầu rơi bên ngực chết im lịm dần.
Sưng vù thớ thịt, đường gân,
Mạo gai giọt não, lưng trần máu hoang!
Rằng đây nát ngọc, tan vàng!
Bến tim máu đã sang ngang không về!
Ngàn ngàn vũ trụ não nề,
Dòng tinh vân cũng tái tê lạnh hồn.
Cửa trời khép mở bồn chồn,
Thiên thần khóc ngất lịm hồn đớn đau.
Chết im chịu đựng giờ lâu!
Não lòng Mẹ thánh héo rầu châu thân.
Mắt trơ, lệ đá, mi cằn,
Máu tim thổn thức, não gân nghẹn ngào.
“Xin Vâng” lần nữa dâng trào,
Hy sinh hiến tế máu đào NGÔI HAI.
Từ đây thánh thể hình hài,
Mở đường Cứu Độ đời dài muôn sau.

ĐÊM RỪNG

Những giọt đêm cùng rơi lũng sâu,
Nỉ non nhạc dế điệu âu sầu.
Dòng đen biển tối tình câm nín
Tiếng suối lời thông nhặt khúc tâu.

Sột soạt rừng nhẹ nai bước chân,
Chim đàn im ngủ thở âm thầm,
Tiếng rên lá cựa tim căng nhựa
Thác nước đèo cao buông tiếng ngân.

Hoa rụng im lìm không tiếng vang,
Rừng âm u nhớ thuở đêm vàng,
Ngày nao biển sáng hoang vu mộng
Diễm aỏ mơ huyền đêm ánh trăng.

Lạc lõng bơ phờ gió núi cao
Đèo sương để tiếng cú ra vào.
Đường mòn lạnh lẽo chồn chân duỗi
Sông áo nhung huyền điểm bóng sao.

Biển nhớ sao mờ vương nhớ thương
Tâm tư vời vợi não đêm trường.
Đường rừng quét sáng đèn pha ánh,
Đâu nẻo quê về thăm cố hương.

ĐIỆP KHÚC LỜI YÊU

Giọng yêu điệp khúc kinh hoa,
Tháng mười dâng kính MARIA lời chào.
Ngày xưa thì Sứ Thần trao,
Ngày nay con MẸ ước ao kính mừng.
Lời êm tưởng nhạc vang lừng,
Cõi tim máu đỏ tưng bừng hoan ca.
Môi nhung khẽ thốt tiếng ngà,
AVE MARIA đã nở hoa miệng tình.
Ngày sau còn lại bóng hình,
Xin Vâng Trinh Nữ một mình đổi thay.
Kỷ nguyên mới đã từ ngày,
Ngôi HAI Nhập thế rằng đây thời vàng.
Trần gian kết ước Thiên đàng,
Từ trong bến phúc đi ngang bến tình.
Chuỗi ngà lần bởi ngón xinh,
Dòng êm hạnh phúc bóng hình thiên thai.
Trần gian lữ thứ đường dài,
Hành trang chuỗi ngọc miệt mài sớm hôm.
Kinh hoa điệp khúc vẫn còn,
Gia tài của MẸ cho con tuyệt vời.

ĐỨC MẸ VÔ NHIỄM NGUYÊN TỘI

Mẹ Vô Nhiễm, tung hô mẹ Vô nhiễm,
Như phong lan bạch ngọc đính thân rêu,
Như khăn mây cực trắng lúc ban chiều
Như tia sáng đầu của ngày sáng thế
Như công chúa trinh muôn ngàn thế hệ
Tia bình minh trên Hi mã lạp sơn,
Một hương trầm thơm tuyệt đỉnh cao non
Một hoa sóng Tiên khởi ng̀ày tạo dựng
Như hương hồng ngọt lịm sớm mai trinh,
Như trăng rằm xuyên suốt khối băng trinh
Một hương quế lần đầu khi tỏa nhiệt
Mùi thơm tuyệt chưa một ai hay biết
Một rừng lan tuyệt diễm cả không gian
Một âm ba êm ả suốt thời gian
Mẹ xuất hiện khiến thời không bỡ ngỡ
Và nhân lòai sững sờ trong tim mở
Vườn Địa Đàng đã đóng vội trông tin
Vườn hoa treo lịch sử cũng đi tìm
Một người nữ tuyệt vời nay có một
Một trinh vương làm mọi loài sửng sốt
Nét từ bi khoan hậu có không hai
Dáng ôn nhu khả ái qúa hòa hài
Giang tay rộng muốn ôm tòan nhân loại
Nắm tay con đang run run sợ hãi
Lấy áo choàng bao phủ tấm thân con
Con an tâm phó thác xác linh hồn
Ở bên Mẹ còn có chi bối rối
Quá bé nhỏ con thành tâm xám hối
Mẹ cao vời nhưng lại rất khoan dung,
Con kêu cầu không một chút ngại ngùng
Con theo Mẹ, muôn đời con theo Mẹ
Con níu chặt hồn con còn rất bé
Bước song hành để được Mẹ chở che

***

Một cô gái chăn cừu Bernadette
Mẹ hiên ra làm cô quá sợ sệt
Nét hiền duyên làm cô lại an tâm
Cô ngất ngây chiêm ngắm thật âm thầm
Nàng đep qúa hơn trăng rằm tháng tám
Rất ngời sáng hơn bình minh ló rạng
Rất thơm tho ngào ngạt khắp không gian
Áo trắng xinh hơn mây trắng muôn ngàn
Giải khăn lụa màu da trời xanh biếc
Hoa thắm đỏ quanh chân ngà diễm tuyệt
Vầng hào quang bao bọc khắp châu thân
Nàng chắp tay ngón thon đẹp tuyệt trần
Nàng dịu ngọt ánh mắt nhìn trìu mến
Môi hoa nụ ngay từ khi xuất hiện
Hỏi rụt rè ..như vậy Nàng là ai
Đáp mỉm cười Ta Vô nhiễm nguyên thai
Nàng mặc khải cô chăn cừu chất phác
Tuy chẳng hiểu cứ nhủ thầm luôn nhắc
Cô về thưa cha xứ ở vùng quê
Quá ngạc nhiên cha đứng sững bên hè
Vì cha biết cô chẳng bao giờ biết
Ý thần học cùng nhiệm màu chi tiết
Cô vừa thưa hẳn được vi chân tu
Dạy nhưng làm sao cô thuộc hết mọi từ
Một sự lạ và muôn vàn sự lạ
Do Thánh Mẫu Người ban cho tất cả

***

Tại Paris có nữ tu Catherine
Trong nguyện đường lúc chị cầu xin
Mẹ mời gọi cả nhân loại lời nguyện:
“Lạy Đức Mẹ Maria vô nhiễm
Xin cầu cho chúng con đến nguyện xin.”
Mẹ bảo ban, chúng con vững niềm tin
Chiêm ngưỡng Mẹ, tim chúng con hạnh phúc
Mẹ diễm tuyệt, vũ trụ này ngưỡng phục
Nét đẹp hiền vũ trụ một không hai
Vẻ đan thanh cực điểm quá hòa hài
Vầng trán mộng thu một trời diễm lệ
Mắt xanh biếc da trời ngày sáng thế
Xinh quá xinh thanh cánh mũi dọc dừa
Làn môi mơ mờ nhạt nắng ban trưa
Cằm xinh nhỏ nét duyên vào cực điểm
Thon thon ngón tay ngà sao tuyệt diễm
Áo choàng xanh dịu nhẹ bọc châu thân
Áo đỏ hồng cùng áo nhẹ lụa vân
Mẹ diễm lệ, cả một trời diễm lệ
Con muốn kể, miệng lưỡi nào có thể

***

Mẹ ơi chẳng nói nên lời,
Những tình ca tụng một trời yêu thương
Mẹ là tất cả hoa hương
Thiên Đàng, dưới thế muôn phương tụ về
Tim con đã quyết một bề
Nép tà áo Mẹ chở che tháng ngày...

ĐỨC TIN NGƯỜI VIỆT

Quá mãnh liệt, đức tin người dân Việt
Vượt thời gian vẫn sáng chói kiên trinh
Vượt không gian vẫn sốt sắng nhiệt tình
Lòng trung dũng, Việt anh hùng tử đạo
Trí cương quyết Niềm Tin dòng viết máu
Trăm ba chục ngàn, sáng chói đẹp vàng son
Những danh nhân rực rỡ muốn dâng hồn
Thân khốn khổ tấm lòng son sắt đá
Máu thánh nhiễm vào hồn cây cỏ lá
Nẩy mầm sinh Giáo Hội Việt nguy nga
Đã ươm tình cây Giáo Hội ra hoa
Lời kinh ngọc thấm vào trong não tủy
Trang sách thánh ngào ngạt dâng hương quí
Máu thành hương, máu tử đạo thành hoa
Tấm lòng trung thành bài hát ngợi ca
Chúa vinh thắng con Việt Nam của lễ
Việt tử đạo khải hoàn dâng của lễ
Việt Đức tin lộng lẫy tấm bia vàng
Con Việt Nam dâng chiến thắng cao sang
Thời cấm cách chốn rừng xanh trú ẩn
Hoa, rừng, lá cũng nghe lời nguyện khấn
Của giáo dân sốt sắng đọc chiều đêm
Thân khốn nguy hồn hạnh phúc êm đềm
Trông cậy Chúa một đức tin ngà ngọc
Cầu xin Mẹ lời kinh chiều gấm vóc
Thời thái bình lễ trọng thể dâng kinh
Và rừng, buôn, những xóm nhỏ dâng tình

Chốn tù ngục mà niềm tin cháy sáng
Ngăn cấm vẫn lễ hằng ngày, năm, tháng
Lòng nhiệt thành kính Đức Mẹ tôn sùng
Vững đức tin dù nghèo, đói, khốn cùng
Lên rước lễ trong thánh đường hầu hết
Luôn biểu lộ lòng tin vàng dù chết
Tới ngày nay của Nước Việt đoàn con
Cảnh khó nào sốt sắng tiến dâng hồn
Trại cải tạo đẹp niềm tin kết trái
Thấy gương sáng có tâm hồn trở lại

Đức tin vàng của giáo hội chúng con
Tấm lòng trung hương trầm lễ vàng son
Cung kính tiến Chúa đời đời vinh thắng

GIÂY PHÚT LẠ

Như thấy mờ đi: sao tối nay
Hào quang mưa sáng thác tuôn đầy
Tuyết vàng chói lọi, màn đêm rực
Chới với lạ thường trong phút giây

Vũ trụ ngừng xoay, mây chẳng trôi
Muôn loài nín thở: lắng nghe trời
Ca vàng, Tieng Ngọc Lời Thiên Sứ
Tuyệt diễm nhạc thần cao vút hơi

Nguyên đại tân kỳ chợt bước sang
Cửa trời bỏ ngỏ giữa thiên đàng
Giao thoa Trời Đất linh, kỳ diệu
Nhập thế “Ngôi Lời” máng cỏ hang

Nhộn nhịp xe Trời thang Bạch Vân
Ngân hà dát bạc lối thiên thần
Muôn ngàn thế kỷ từ khai thế
Trọng đại giờ thiêng có một lần

ÁNH SÁNG GIÁNG SINH

Giáng sinh tràn ngập ánh tươi
Đũa thần làm nở nụ cười muôn dân
Niềm vui sống động triệu lần
Duyên TRỜI, NGƯỜI, ĐẤT hôn nhân tuyệt vời
Run run không nói nên lời
Kỷ nguyên yêu mến rạng ngời từ đây
Ánh vàng bao phủ tràn đầy
Nạm muôn vũ trụ ngất ngây tình hồng
Muôn loài phấn khởi tim nồng
Nối vòng tay rộng vô cùng không gian
Như làm ngưng lại thời gian
Từ đây đóng ấn muôn vàn dấu yêu
Hương, hoa là sớm trưa chiều
Đẹp sao muôn vẻ nhiễu điều giá gương
Tình vào vũ trụ lạ thường
Ánh yêu lan tỏa muôn phương thiên hà
Giáng sinh ánh sáng nở hoa
Nhuốm tim nhân loại mặn mà thân thương.

CUNG VÀNG NHẠC THÁNH

Hãy nâng trí vào cung vàng nhạc Thánh,
Hồn dâng lên cung tiến trước thiên nhan,
Điệu nhạc lòng chới với tới mây ngàn,
Âm não trạng hoà âm tim thánh thót.
Dâng lên mãi cao cung lên chót vót.
Từng tế bào thẩm thấu nhạc hoan ca,
Nhạc tưng bừng phong phú nhạc nở hoa.
Nhạc ánh sáng cung nghinh tình tiến Chúa,
Đẹp lộng lẫy trong nhạc hồn bốc lửa.
Nhạc màu trăng dịu ngọt sắc thiên thai,
Thêm trường canh, nhạc tuyết điểm hình hài.
Hương vào nhạc thơm thơm tình ca ngợi,
Trí sáng láng hồn dâng bài hát mới
Mừng hoan ca, lời tuyệt diệu hoan ca,
Khẽ thì thầm, lúc kinh động tiếng loa.
Vang điện sóng khắp ba ngàn vũ trụ,
Âm truyền cảm một từ trường no đủ.
Nhạc trời sao đẹp ánh mới long lanh,
Nhạc giáng thế mang đầy ơn cứu độ,
Như nụ hé tươi chan hoà vũ lộ.
Hỡi dương trần lắng nghe khúc nhạc hồng,
Nhạc tuyệt vời bừng nở mãi hoa lòng.
Hương thiện chí vào cánh hoa bác ái,
Tay thơm thơm em cầm hoa mới hái.
Vì hoa trời đã thấm nhiễm nhạc trời,
Vì nhuỵ trời say nhạc thánh chơi vơi
Hương mến Chúa lên mây trời tuyệt diệu,
Đàn cung thương nhạc yêu người hòa điệu.
Hãy vui mừng! Chúa đến! Alleluia !
Chín tầng trời vinh thắng Gloria
Cung ngà ngọc trầm hương cao cao mãi

DÒNG ĐÊM ÊM

Êm dịu nhẹ dòng đêm êm tuyệt diễm,
Một thưở nào an lạc đã vào hồn
Tế bào đêm đẹp quá nạm vàng son
Trong thinh lặng chan hòa hương ánh sáng
Mây trời đẹp hơn bình minh ló dạng
Không gian màu để chau chuốt lời ca
Chan thời gian hài sen gót ngọc ngà
Đêm tuyết trắng nhiễm tình nên hơi ấm
Rêu hang đá bỗng màu duyên hoa gấm
Quá êm đềm tim nhân loại tình dâng,
Như biển đen bỗng ánh dịu trăng vàng
Máu hạnh phúc hành hương trong huyết quản
Thần kinh não chỉ mừng vui nhạy cảm
Dòng đêm êm đi nhẹ để ru tình
Lòng hân hoan nở cười nụ môi xinh
Hồn đi nẻo thơm đường hoa công chính
Màu nhân ái chẳng cần trong quyết định
Hoa an lành trải rực rỡ ven đồi
Trọn vẹn tình yêu kết hợp đất trời
Ôi Thiên Chúa! Hiệp hòa trong bản thể,
Cao hai tay hồn xin dâng của lễ …
Vì tình yêu Chúa giáng thế vào đời
Để từ đây một hiệp nhất tuyệt vời
Giữa Thượng Đế và muôn loài tất cả
Từ non nước đến cỏ cây hoa lá
Từ loài kim đến cá, vật, bò, chim,
Chúa mỗi nơi chẳng còn phải đi tìm
Nơi ngừơi khác mang theo hình ảnh Chúa
Trong mỗi cảnh chẳng cần chi chọn lựa
Quá nhiệm màu NGƯỜI đã thiệt vào đời
Ở mỗi người, mỗi vật, khắp nơi nơi
Trời đất mới vì an hòa thánh ý .

HÀNG HÀNG LỚP LỚP

Hàng hàng lớp đạo binh
Chứng nhân cho Chúa nhiệt tình dâng cao
Hoa dâng lộng lẫy máu đào
Niềm tin chất ngất đã vào tâm tư
Xác than khốn khổ ngục tù
Hồn tình hạnh phúc thanh tao tuyệt vời
Máu hồng thay thế những lời
Ngợi ca chúc tụng Chúa Trời khoan nhân
Lớp nằm xuống, lớp đứng lên
Giơ cao bó đuốc muôn lần sáng soi
Đức tin chiếu ánh sáng ngời
Giang sơn nước Việt muôn nơi dâng tình
Máu thiêng đã vẽ bóng hình
Đã tô đậm nét trên tim não người
Giáo dân nước Việt đáp lời
Theo gương tiền bối đời đời tình dâng
Học theo Mẹ thánh xin vâng
Suy từ trong thánh ý vàng của Cha
Hàng hàng lớp lớp máu hoa
Việt Nam dâng tiến ngọc ngà hy sinh
Đoàn con khấn nguyện dâng tình
Anh hung tử đạo hiển vinh Thiêng Đàng
Thiên thư danh thánh nạm vàng
Một trăm ba chục lẻ ngàn hung anh

HẺM XƯA

Mũi ngói âm dương chõ xuống hè,
Xiêu xiêu nhà nhỏ mái tôn che
Lấn dần ngõ nhỏ hiên ai đó,
Những gánh hàng rong choán lối lề.

Lầu nhỏ lênh khênh đứng rụt rè,
Nỗi buồn gác nhỏ thuở đam mê.
Tơ trùng phím lỏng ngang cung bậc
Hi vọng đêm về ai có nghe.

Bảy tám năm trời vắng bóng xưa,

Nhớ về hẽm nhỏ cũng dư thừa
Đường quen nẻo thuộc tìm tri thức,
Ký ức chiều nào nắng với mưa.

Giăng mắc quần hồng phơi nắng mai,
Thư sinh mòn mắt ngắm tay dài
Bâng khuâng đêm trắng chờ trăng rụng
Le lói đèn ai thức học bài

HUẾ

Mặt ánh hồ sen bóng cố đô
Vàng son thuở trước một trời thơ
Sông Hương chuông vọng hồn Thiên Mụ
Trăng nước sông Hương thả lững lờ.

THUYỀN CHIỀU

Cầu nhỏ dòng sông qua bắc ngang
Nghiêng nghiêng mặt nước bóng dừa hàng
Trời chiều nhạt ánh hoàng hôn xuống,
Em có thuyền tình anh quá giang.

XUÂN RỪNG

Bát ngát vàng tươi bên núi xa,
Thiên nhiên kiều diễm cánh đồng hoa.
Đỉnh cao tuyết trắng trời xanh biếc
Lũng thấp rừng thông gió núi ca

SÓNG NHỚ

Sóng biển lô xô hàng nối hàng,
Mênh mông mây, nước, sóng lang thang
Hương quê tình đã giăng muôn nẻo,
Đã ngập hồn trong sóng nhớ mong.

HOA MÁU

T

ANH HÙNG TỬ ĐẠO

HOA MÁU cài trên những xác thân,
Anh hùng tử đạo đã bao lần
Ngục tù, đánh đập, kìm tra khảo
Chết để yêu CHA há ngại ngần.
  
         Hoa máu cài trên những pháp trường,
         Những người yêu Chúa trọn tình thương
         Tha nhân, tổ quốc cùng yêu hết 
         Hạt giống Tin Mừng bay bốn phương.

Hoa máu tình trên khắp nẻo đường
Sông Hồng, sông Cửu với sông Hương
Những người tín hữu kiên trung ấy
Lấy Chúa hành trang những dặm trường.

          Hoa máu hồng trong những tấm lòng,
          Những người yêu Chúa, mến non sông.
          Kiên trung rực rỡ niềm son sắt,
          Hoa máu hương thơm giồng Lạc Hồng…

HOA QUÊ HƯƠNG

Hương, sắc, màu xinh sao dễ thương
Hoa nào tình bằng hoa quê hương!
Rưng rưng tâm thức gây mùi nhớ
Tim, não, hồn si mê vấn vương
Bông xứ cười tươi ở trước đình
Xanh non hoa lý dáng xinh xinh
Vàng hoa mướp dậu thơm quê ngoại
Phượng vĩ hè vui đỏ dáng tình
Hoa mộc tìm thơm ủ ấm trà
Sen mùa hạ rũ ngát hương hoa
Tầm xuân hé nụ, tường vi đẹp
Đêm thoáng hoa quỳnh ươm bóng nga
Hoa khế lanh chanh rắc ngõ làng
Áo vàng đại đóa cúc thu sang
Xum xoe hoa nhãn bờ đê rộng
Lấm tấm hoa cau cạnh gốc bàng
Lá trúc tròn e ấp cổng chùa
Ngọc lan quí phái nụ lưa thưa
Mẫu đơn vương hậu ngày xem hội
Rực rỡ hoa hòe say nắng trưa
Hoa bưởi khoe màu bên khóm mai
Ai trinh, ai trắng, nét trang đài?
Hoa đào cười mỉm bên đôn sứ
Vì có mình nên “xuân tái lai”
Vàng phấn hoa ngâu rắc khắp nơi
Hoa cà tím nụ khéo đưa lời
Hoa nhài hương thẹn còn e ấp
Thơm nhẹ thùy dương theo gió khơi
Tết đến mai vàng mở mãi hoa
Mái tranh, lầu nhỏ tận thôn xa
Đưa nàng sứ giả tình xuân đến
Chẳng có riêng ai khắp mọi nhà
Đất khách tình quê hương với hoa
Đau lòng trở dậy khúc tâm ca
Hương mùa Đất Mẹ còn thơm mãi
Thế hệ ngàn sau chẳng bước nhòa

HOA TIM BÁCH VIỆT

Bao nẻo đường thế giới
Khi người Việt đi tới
Đua nở những màu hoa
Niềm Tin mùa hương mới

Chân bên trời ánh sáng
Tim màu đẹp năm, tháng.
Theo lối Chúa Tình Yêu
Trầm hương tình trong sáng

Hoa tiến tình sáng tối
Tuy đời thiệt trăm lối
Tin, Cậy, Mến bình tâm
Bài kinh chiều ca mới.

Vườn Bách Việt Niềm Tin
Ngạt ngào hương ý xin
Nhụy hôn màu lưu lạc
Cung tiến tình hoa tin.

HỒN QUÊ

Tình đất nước nhiễm hồn vào tất cả
Xa quê hương bao năm, tháng, bao ngày
Những linh hồn kỷ niệm vẫn đâu đây:
Vụt sống dậy khi gợi hình thoáng hiện
Tiếng chuông trống nhớ đêm hồn cầu nguyện
Nhà thờ Đức Bà đêm lễ Giáng Sinh
Đến Lăng Ông ngày Tết đẹp bao tình
Trông khóm trúc, nhớ bờ tre xóm giếng
Thấy chim nhạn, nhớ Lăng Cô én liệng
Nhìn hoa vàng gợi thấy cúc vườn xưa,
Cội chà là: lơi lã bóng hàng dừa
Nhìn dãy núi nhớ Trường sơn giang rộng
Thấy biển sóng nhớ Hà Tiên gíó lộng
Nhìn thông rừng tưởng Đà Lạt đồi cao,
Thấy trùng dương gợi Nam Hải sóng trào
Hàng dương liễu nhớ bờ đê sông cái.
Cành trái nhỏ tưởng nhản lồng kết trái
Nước núi cao nhớ thác đổ Cam Ly
Nhớ Đồi Cù khi gió nhỏ thầm thì
Khi thấy ngựa nhớ Sài gòn thổ mộ
Tung hơi thơ nhiễm vương hồn Đất Tổ
Trong bướm vàng nhớ hoa cải vườn nhà
Những đêm dài mộng trở lại quê ta
Mờ nhang khói Lăng Ông ngày Tết
Nöi hải ngoại tình quê hương bất diệt
Nhìn Trường giang nhớ uốn khúc Cửu Long.
Thấy phù sa nhớ lại bãi sông Hồng
Táo mộng đỏ nhớ soài thơm chín ngọt
Nhạc ban sáng nhớ chim Trường sơn hót
Phấn mùi hoa nhớ hương thổ rừng lan.

Mùì thơm ngon nhớ gạo nếp cóm lam
Thoảng gío mát nhớ nồm nam tháng hạ.

Từng cảnh vật hình quê hương tất cả
Hoàng Liên Sơn, Thất Sơn, Đọi, Ba Vì.
Buồn biển chiều ngồi lệ đọng đong mi,
Hồn quê nhiễm dòng đời dâng biển nhớ.

ĐỨC JOHN PAUL II

Ngừơi của thiên niên kỷ
John Paul đại giáo hoàng
Đòi hòa bình công ĺý
Cho khắp cả nhân gian

Biến đổi giòng lịch sử
Của thế giới hôm nay
Người tạo nên danh dự
Cho Ba lan những ngày

Vòng tay ôm điạ cầu
Trao thương vào thế giới
Đi cùng hết năm châu
Cả những nơi không đợi

Lửa tim tặng giới trẻ
Nắm chặt tay trong tay
Vì thanh niên thế hệ
Tình vĩ đại bao ngày

Một Giáo hoàng thi sĩ
Cùng giới trẻ đồng hành
Hát thánh ca nghệ sĩ
Yêu hoà ghét chiến tranh

Luôn đề cao đại kết
Mọi tôn giáo hoàn cầu
Thân hành và tha thiết
Các tôn giáo nguyện cầu

Luôn can đảm xin lỗi
Giáo hội sai xa xưa
Qua lời xin mời gọi
Giòng cảm thông dư thừa

Giáo Hoàng của đại chúng
Của tất cả màu da
Của những người tù ngụ̣c
Của mồ côi mẹ cha

Ôm thương kẻ ám sát
Mắt nghiêm chống độc tài
Nắm tay người đói khát
Tim đau nạn phá thai

Như lãnh đạo thế giới
Run chân già vượt biên
Qùy hôn đất mọi miền
Ôm vòng tay chờ đợị

Quyết giữ trọn niềm tin
Dù bị cho bảo thủ
Kỷ cương mãi giữ gìn
Thói đời đang quyến rũ

Đám táng thiên niên kỷ
Với ba triệu giáo dân
Và hai trăm nguyên thủ
Tỉ dõi theo ân cần

Một trái tim vô biên
Một người cha nhân hiền
Một chủ chăn vĩ đại
Cho giáo hội kỷ nguyên

Cùng Mẹ Theresa
Rung lòng bao thế hệ
Triệu con tim nhỏ lệ
Ô Tình Thương thăng hoa

KHẢI HOÀN VÀO THÀNH YERUSALEM

Đi trọn đường cứu độ,
Chúa vào Yê-ru-salem
Ngài chấp nhận thương khó
Chết thập tự đê hèn.
Tông đồ như không hiểu
Dầu Chúa báo nhiều lần
Giờ trọng đại đã điểm
Ngài vui lòng sẵn sàng
Này Yê-ru-sa-lem
Tên ngươi : trong thánh sử
Người, người hãy đến xem
Vùng địa sử dư đủ ...

Từ trên núi cây dầu
Qua tàng lá giao nhau
Yê-ru-salem xuất hiện
Trang thánh tích nhiệm mầu
Yê-ru-salem thành vàng
Trong một ngày vinh quang
Vua Trời Đất ngự đến
Tung hô sấm dậy đàng

Sai môn đệ hai ông
Đi đến làng trước mặt
Chúa bảo họ sẽ gặp
Lừa mẹ và lừa con
Cởi giây và dẫn về
Ai hỏi nói cho nghe
Chủ sẽ cần đến chúng
Rồi sẽ gởi trả lại
Điều ấy sẽ xảy ra
Cho trọn lời đã chép
Sách Is-ra-el nhà
Tiên tri xưa đã viết
"Báo nữ tử Si-on
Cùng ngươi ! Vua ngươi đến
Ngài cưỡi trên lừa con
Vật chở đồ khiêm tốn."

Vâng lời Thầy truyền phán
Hai ông làm y theo
Mẹ, con, lừa được dẫn
Phủ áo lên lưng lừa
Ngài đã cưỡi lên chúng
Rất đông đảo dân chúng
(Thấy ông La-za-rô
Đã chết lại được sống)
Bây giờ lại gặp Ngài
Hứng khởi tung hô hoài
Đường đi họ trải áo
Nhóm khác chặt lá cây
Tất cả lo dọn lối
Hoan hô, họ tung hoa!
Ngợi khen trong lời nói
Ca tụng ! Hô-sa-na!
Tung hô muôn chúc lành
Đức Yê-su nhân danh
Thiên Chúa nay đã đến
Một mộng ước đã thành
Đây con vua Đa-vít !
Hoan hô ! Hô-sa-na !
Vạn tuế vua hùng liệt !
Máu về tim nở hoa
Hoan hô Đấng Bởi Trời !
Hô-sana chốn cao vời
Ngài đến đây giải phóng
Cho tất cả muôn người.
Trên mặt đường hoa lá
Người người trải áo ra
Cả trẻ em tất cả
La to Hô-sa-na !!
Các bà thật hớn hở,
Miệng tươi như hoa nở
Gào thét lời tung hô !
Những tấm lòng đã mở

Tất cả thành chấn động!
Hỏi nhau Ngài làm chi
Đáp lại - Lời dân chúng
Đức Yê-su tiên tri
Quê thành Na-za-réth
Thuộc xứ Ga-li-lê".

Dân tung hô cuồng nhiệt
Tới khuya mới ra về
Vòm cổng nơi thành cổ
Một thời tai, mắt, mở
Sóng sấm động tung hô !
Người mưa ơn cứu độ.
Ngày hôm nay lịch sử,
Của Yê-ru-sa-lem
Vinh quang Ngài dư đủ
Mọi người đã được xem
Một ngày đã qua đi
Yê-ru-salem còn gì
Phải chăng là nhân chứng
Gót chân Ngài bước đi.

LỜI LỜI KINH HOA

Đây điệp khúc lời GABRIEL ca ngợi,
Một thuở nào khi đi sứ trần gian,
Phút ngọc ngà im lặng cả thiên đàng,
Nghe, ngóng, đợi tiếng nữ trinh chấp nhân.

Rằng đây diễn lại ngàn xưa,
Một trang sử thánh lời thưa dịu dàng.
XIN VÂNG tuyệt diệu tiếng vàng,
Đất trời hòa giải nhịp nhàng từ đây.
Năm năm, tháng tháng, ngày ngày,
Đoàn con diễn lại bào đóng vai sứ thần.
Thời gian vũ trụ xoay vần,
Lời lời kinh ngọc vang ngân sớm chiều.
Phút giây cao đọc lời yêu,
Tưởng như hội nhập cao siêu thánh thần.

Ôn lại mãi màu thời gian kinh thánh,
Đất với Trời hòa giải lại tình duyên,
Lời trầm hương đẹp tấu khúc cung huyền.
Cả vũ trụ liên hoan vàng tiếng hát.
Lời tuyệt diệu nên tình hồn mãi khát. 

Ngàn xưa nối lại ngàn sau,
Lập đi lập lại muôn câu kinh chào.
Lời tim tình tự ước ao,
Cũng như sứ giả năm nao cất lời.
Vào hồn triều sóng chơi vơi,
Lời thần thánh thót miệng người nở hoa.
Lời kinh đã biến lời ca. 

Qúa lộng lẫy đây đường mây ánh sáng
MARIA diễm diễm đẹp kinh sao,
Ánh sáng cả ngàn vũ trụ ước ao.
Hơn năm chục xếp hàng dài tinh đẩu,
Thành một chuỗi để ngân hà lưu dấu.
Đường tinh vân nối kết lại thành giây,
Đẹp tuyệt vời “ Chuỗi vũ trụ” sao mây.
Hương trầm ủ lời kinh vàng lộng lẫy,
Tình chới với hoa lan tươi biết mấy.
Chuỗi hoa nồng kinh ánh sáng diệu huyền,
Đây dòng tình hương sắc cả trời duyên.
Nạm nhạc thánh vào lời kinh trọng thể,
Gia phả thánh lưu truyền bao thế hệ. 

Rằng đây linh dược thần thiêng,
Gia tài của Mẹ cho riêng con mình.
Môi hoa mới hé kinh xinh,
Thiên đàng bỡ ngỡ mối tình năm nao.
Đất trời hội ngộ ra vào,
Từ giây phút ấy nêu cao lời thề...
Những ai trạng huống não nề,
Lời kinh vừa đọc đi về cõi vui.
Những ai đất khách ngậm ngùi,
Như ai đau khổ lệ chùi khăn hoa.
Kính mừng vừa cất tiếng ca,
Tưởng như hạnh phúc ngọc ngà cõi tiên.
Mưa hung, bão tuyết, chiều hiền,
Điểm tang kinh ngọc làm duyên cuộc đời,
Thương yêu ngây ngất chơi vơi,
Con về với Mẹ đầy vơi chuyện tình. 

Chiều nắng tắt khi gia đình họp mặt,
Kinh hoa hồng giây liên kêt toàn gia,
Tình trong tình khi cùng đọc kinh hoa.
Uống ngon ngọt cùng vui chung tiệc thánh,
Kinh hiệp nhất, kinh gia tăng sức mạnh. 

Rằng đây trọng đại lời ca,
Rằng đây biến cố nở hoa Đất, Trời.
Rằng đây nẻo thuộc, chơi vơi,
Diễm tình ca khúc lời lời kinh hoa
Tìm về kỷ niệm ngọc ngà,
Kinh tim nhip máu yêu ca trọn đời...

MẸ TÊRÊSA

Một ánh sao băng rực rỡ
Thành Calcutta
Một trái tim rộng mở
Tình thương nở hoa
Một tiên tri thế hệ
Anh em bốn bể
Lòng Mẹ bao la
Sứ giả tình yêu Thượng Đế
*
Với tất cả trái tim
Mẹ Têrêsa đi tìm
Tất cả người bệnh hoạn
Hấp hối hay nằm im
*
Những người bị ròi bọ
Rúc rỉa khắp thân còm
Người cùng đinh khốn khó
Bệnh không người trông nom
*
Bao người bệnh cùi hủi
Ai ai cũng lánh xa
Sống kiếp đời buồn tủi
Mẹ với nụ cười hoa
Vội rước về săn sóc
Quý cũng như ngọc ngà
*
Mẹ ôm cô gái điếm
Trong vòng tay mặn mà
Thấy tình người thể hiện
Lệ nàng đẫm mặt hoa
*
Nhặt bé trong thùng rác
Về săn sóc cưng chiều
Bé hoàn toàn đổi khác
Kháu khỉnh đẹp dễ yêu
*
Ôi! Bà Mẹ Calcutta
Tình Mẹ hồng nở hoa
Hương yêu thương ngào ngạt
Lan tỏa khắp gần xa
*
Mẹ nối vòng tay rộng
Dòng Mẹ khắp năm châu
Lời tin mừng sống động
Thay đổi một tinh cầu
*
Những người bị bệnh AID
Ai cũng sợ cũng xa
Dòng Mẹ giang tay ra
Tận tình thương yêu hết
*
Trái đất biến đổi tinh cầu yêu thương
Chữ Yêu đã biến thành hương,
Thăng hoa lan tỏa muôn phương thế trần
Bàn tay yêu đã ân cần
Nâng niu hành khất chẳng ngần ngại chi
Vét tim tặng hết một khi
*
Giảng rao bằng chính việc làm
Thành công đích thực muôn năm vững bền
*
Nâng niu người khốn khổ
Hấp hối bên lề đường
Đây lời tim vừa mở
Gần chết nhận tình thương
Môi mím bao năm chợt mở
Lìa đời bằng nụ hoa môi!
*
Một bà nghèo gần chết
Tay Mẹ nâng bát canh
Săn sóc thật chân thành
- Tại sao mà làm thế ?
- Tại tôi rất yêu bà
- Xin mau mau lập lại
- Tại tôi rất yêu bà
- Bao năm không nghe lại
Từ Mẹ tôi chết đi
Điệp khúc Mẹ lập lại
Dịu dàng cho đến khi
Bà nghèo ra đi mãi …
*
Mẹ thấy hình ảnh Chúa
Trong tất cả mọi người
Không mảy may chọn lựa
Từ những người cùi hủi
Kẻ ghẻ lở gầm cầu
Hôn những người tội phạm
Ôm cô gái ăn sương
Mặn mà tặng tình thương
*
Khuya về dù mệt nhọc
Mẹ thiết tha nguyện cầu
Trong nguyện đường rách nát
Gù lưng trên mặt đất hoang
*
Mẹ Trái tim nhân loại
Dâng hiến trọn cuộc đời
Với tấm son tuyệt vời
Ngăn ích kỷ băng hoại
Chỉ việc làm không lời
Muốn yêu thương mãi mãi
Mẹ: tiến sĩ bác ái
Luôn tha thiết gọi mời
Mau thực hiện tình người
*
Thiên Chúa là Tình Yêu
Mẹ luôn sớm trưa chiều
Đem đến dân nghèo khổ
Trao tặng Chúa cho người
*
Rằng từ vị thánh khiêm nhường,
Thánh kinh cuộc sống yêu thương vào đời
Tin Mừng của Chúa sáng ngời
Hết tâm phục vụ bao người khổ đau
*
Thói đời dấu kín khó nghèo
Dựa theo quyền thế để theo sang giàu
Mẹ Tê rê xa lại khác màu
Hân hoan đại diện đúng câu dân nghèo
Chính là Mẹ kẻ khó nghèo
*
Vị Thánh thời đại
Thể hiện Phúc Âm
Rao giảng vĩ đại
Công việc bác ái
*
Cuộc đời là những lời kinh,
Thương người mến Chúa tận tình thiết tha
Chữ YÊU đích thực viết hoa
*
Sóng thương từ Ấn Độ dương
Lan qua bốn biển buồn thương mẹ hiền
Qua đời bác ái bà tiên
Sóng âm tần số liên miên loan truyền
*
Calcutta mưa lệ
Thổn thức khóc người Mẹ
Tỉ người trên hoàn cầu
Thương buồn Mẹ thế hệ
Rất nhiều nguyên thủ quốc gia
Tiếc thương Mẹ Tê rê xa lìa trần
Ấn Độ quốc tang ân cần
Thánh Cha giáo hội bàng hoàng
*
Rằng từ chỉ một tiếng thôi 1
Nói lên tất cả tình người Mẹ yêu
Calcutta sớm, trưa, chiều
Từ nay vắng Mẹ cũng nhiều nhớ thương
*
Lớp lớp hàng hàng
Hồng Y, Giám Mục
Giáo dân, Linh mục
Mọi lớp người dân
Những tôn giáo bạn
Chia sẻ ân cần
Nguyện cầu lien tục
Mẹ công dân thế giới
Mẹ công dân nước Trời
Đức ái rực sáng ngời
Làm thơm cả vũ trụ
Tình Mẹ thực dư đủ
Thức tỉnh tim con người
*
Bao năm bàn tay ngà
Mẹ nâng niu tất cả
Bệnh, nghèo, khổ trẻ già
Một tình thương rất lạ
*
Mẹ thương cả những người giàu
Cô đơn trong nhà dưỡng lão
Con cái mong chẳng thấy đâu
Thiếu cười bộ mặt ảo não
*
Giữ thơm bác ái tinh cầu
Tô son trái đất đẹp câu tình người
Từ đây thiếu bóng Mẹ rồi
Tấm lòng Mẹ đã sáng ngời thế nhân
*
Chúng con tha thiết nguyện cầu
Xin Chúa thương ban nhân loại
Nhiều Mẹ Tê rê xa khác
Điểm tô trái đất đẹp màu
Giòng tim lập lại muôn sau
*
Rằng từ chỉ một tiếng thôi
Nói lên tất cả tình người Mẹ yêu
Calcutta sớm, trưa, chiều
Từ nay vắng Mẹ cũng nhiều nhớ thương
*
Mẹ Tê rê xa
Thành Calcutta
Tỏa hương bác ái gần xa cõi ngoài
Người phụ nữ thế kỷ 20
Mẹ lương tâm nhân loại
Làm thức tỉnh tình người
Tìm lại được màu tươi
*
Đánh chuông bác ái vang xa
Qua bàn tay nhỏ đàn bà đơn sơ
Hết tình vì Chúa tôn thờ
Hết tâm phục vụ chẳng chờ đợi chi
*
 Thiên thần bác ái về Trời
Bao năm thực hiện cuộc đời tận tâm
Giúp người nghèo khổ âm thầm
Những người cùi hủi chẳng ngần ngại chi
Bây giờ Mẹ đã ra đi
*
Mẹ viết yêu vào bao trái tim
Việc làm khiêm tốn những im lìm
Thực hành bác ái thành hoa trái
Thẩm thấu tình người âm sóng im.

(1)  Trên xe tang chỉ có một chữ MẸ

CÁC TÁC GIẢ

  • Lời Ngỏ
  • Lê Ngọc Hồ
    • Thơ Tôn Giáo & Quê Hương
    • Thơ Tagore
    • Thơ Dịch
    • Thơ Phổ Nhạc
    • Thơ Hoa
  • Dã Tràng Cát
  • Ngọc Liên
  • Hồn Biển
  • Jos. Cao Thái
  • Thế Kiên Dominic
  • Song Thất Tình Yêu
  • Đỗ Thảo Anh
  • Học Trò Nhỏ
  • Hoa Mặt Trời
  • An Thiện Minh
  • Vĩnh An
  • Bùi Nghiệp - Bóng Tà Dương

Liên Lạc Với Chúng Tôi

  • 8810 Diamond Lake Ln - Houston, TX 77083
  • 713-870-8955
  • nth@nguoitinhuu.org

Vể NGƯỜI TÍN HỮU

NguoiTinHuu.org được thành lập năm 1997 với mục đích loan truyền Tin Mừng qua hệ thống tin học và chuyển tải tài liệu. Sứ vụ này được thể hiện qua việc cung cấp MIỄN PHÍ cho tất cả mọi người các kiến thức về đức tin Công Giáo, kể cả tin tức và mọi vấn đề liên quan đến đời sống Công Giáo.
Chúng tôi nhất quyết trung thành với Huấn Quyền của Giáo Hội, Đức Thánh Cha và các Giám Mục trên toàn thế giới cùng với hợp nhất với người như các chủ chăn của Giáo Hội, trong khi vẫn cởi mở đối thoại với bất cứ ai.
NguoiTinHuu.org được duy trì bởi Pt. Giuse Trần Văn Nhật với sự cộng tác của các linh mục Việt Nam trên toàn thế giới, nhất là các linh mục và phó tế của tổng giáo phận Galveston-Houston.

How to Help Nguoi Tin Huu

Please pray daily for all the members and benefactors of NguoiTinHuu.org, past and present, living and deceased.

Về Bài Trích Trong www.nguoitinhuu.org

Có thể sử dụng các bài trong www.nguoitinhuu.org cho nhu cầu tinh thần, xin đừng làm thương mãi và xin ghi rõ xuất xứ cũng như tác giả.

Về Bài Gửi Cho www.nguoitinhuu.org

Bài gửi cho www.nguoitinhuu.org thì xin đừng gửi cho chỗ khác.
Khi tự ý gửi bài cho www.nguoitinhuu.org, tác giả đương nhiên cho phép phổ biến theo quy tắc của www.nguoitinhuu.org.
Chúng tôi có toàn quyền kiểm duyệt hay từ chối đăng tải mà không cần nêu lý do.
© 2019 NGUOI TIN HUU - All Rights Reserved.NGUOITINHUU