Bài Ca Bình Minh

Phần I: Những Bài Suy Niệm Cho 40 Ngày

PHẢI CHĂNG SỰ THẬT ĐANG CHẢY MÁU?

Một buổi sáng nọ, tôi đang ngồi trước bàn thờ nhà nguyện của giáo xứ Vô Nhiễm ở Banaue, tỉnh Mountain. Rõ ràng là tôi có thể nghe được tiếng nước từ con sông chảy ngang qua bên hông nhà xứ. Âm thanh nhịp nhàng và dễ chịu này cứ liên tục.

Âm thanh của dòng chảy nhắc tôi về dòng máu chảy ra từ cạnh sườn Chúa Giêsu trong khi Ngài bị treo trên thập giá. Ngài mang ơn cứu độ cho tất cả mọi người qua mọi thời, qua cuộc khổ nạn và cái chết của Người.

Chúng ta biết là có biết bao sinh mạng đã bị cướp mất trong vụ tấn công khủng bố Tòa Tháp Đôi ở Mỹ. Cũng vậy, có biết bao người chịu đau khổ trong các bệnh viện, và những nhà tù thì trận ních người. Có vô số trẻ em bị cha mẹ bỏ rơi đang lang thanh trên những đường phố.

Khi những ý nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu tôi thì tôi lại chứng kiến một cảnh tượng khác: Sự tranh đấu của các bộ tộc tại Banaue, Bontoc Và Ifugao. Chúng ta không được coi thường những nỗ lực của họ trong việc chuẩn bị, duy trì và bảo tồn những ruộng bậc thang.

Rồi cũng có những tranh đấu cho Chân Lý giữa hai đảng phái. Những người Mỹ ồ ạt tiến hành cuộc chiến chống lại kẻ thù của họ, nhưng trong suốt quá trình giao chiến, nhiều thường dân vô tội đã bị thương và bị sát hại- họ là những đàn ông, phụ nữ và cả những trẻ em vô tội. Bên cạnh đó, những người Hồi Giáo phát động cuộc thánh chiến nhân danh Thiên Chúa.

Phe nào đúng? Chân Lý thì qua mọi thời vẫn còn bị thử thách, Ai đúng? Ai sai? Thái độ cần có là gì?

Ồ! Nghệ thuật điêu khắc trước bàn thờ dường như là câu trả lời. Đức Giêsu được phác họa với đôi tay dang rộng. Phía dưới cánh tay của Ngài là hình ảnh các Tông Đồ xếp thành hàng. Gần Ngài là thánh Phêrô người mà ngăn cản Chúa sau đó ăn năn hối hận, thánh Anrê, người mà không thể tin được rằng năm chiếc bánh và hai con cá có thể cho hàng ngàn người ăn, thánh Mathêu, kẻ thu thuế khét tiếng, thánh Tôma, người nghi ngờ sự phục sinh của Thầy và Giuđa kẻ phản bội. Tất cả mọi người đều được Chúa giang tay ôm trọn.

Phải có một quả tim gần gụi với thánh thiêng thì mới có thể ôm trọn thực tại chiến tranh, đau khổ, khước từ và hoài nghi.

Dường như là khi người ta để cho Chân Lý bị đau khổ, người ta sẽ cảm nghiệm được trọn vẹn ý nghĩa của việc hiến tế như là một minh chứng hùng hồn nhất, dù Đức Giêsu xét theo bên ngoài xem như là sự thất bại trên thập giá.

Cái chết đe dọa quyền năng của Ngài. Tuy nhiên, nó chưa chấm dứt ở đó. Khi ánh sáng từ trời chiếu xuống, sức mạnh thiêng liêng đã trả lại sự sống cho Đức Giêsu, để Ngài được hiển trị mãi mãi.

coi tiếp