Bài Ca Bình Minh

Phần II: “KINH LẠY CHA” Trong Bối Cảnh
Bảy Di Ngôn Sau Cùng của Chúa Giêsu

XIN CHA THA CHO HỌ -
XIN THA TỘI CHO CHÚNG CON
LÀ NHỮNG KẺ TỘI LỖI

Vì lúc nào chúng ta cũng đọc xin tha tội cho chúng con khi chúng ta cầu nguyện bằng “Kinh Lạy Cha”, nên tôi tự hỏi thực sự điều gì đang diễn ra trong tâm trí của người cầu kinh này. Phải chăng chỉ có môi miệng của người ấy đọc thôi hay còn phải thêm điều gì nữa? Lời cầu nguyện này đòi hỏi điều gì đó xem ra khó lòng mà thực hiện. Nhưng tôi nghĩ có một điều kiện để Thiên Chúa có thể cứu chúng ta khỏi sự dữ.

Chúng ta hay phàn nàn vì chúng ta là nạn nhân từ sự xấu sa của kẻ khác. Đây là kinh nghiệm chung của chúng ta. Kẻ khác ở đây có thể là những người rất thân cận với chúng ta và lúc nào đó trở mặt thành kẻ thù. Hoặc họ có thể là kẻ thù thực sự của chúng ta.

Chúng ta cần nhận biết rằng kẻ thù có thể có rất nhiều. Chúng ta phải nhận ra sự thật này. Câu chuyện huynh đệ giữa hai anh em Abel và Cain, được tìm thấy trong những trang đầu của sách Sáng Thế, quả là một ví dụ tuyệt vời. Abel đã thực sự làm gì trước sự cuồng nộ của Cain? Cain đã ganh tỵ với Abel vì chàng đã dâng cho Chúa hoa màu tốt nhất. Abel không có lỗi gì cả.

Câu chuyện Kinh Thánh này được nối tiếp bằng một trình thuật nổi tiếng khác về sự giận dữ của mười một người con trai của Gia-cóp để chống lại đứa em của mình là Giuse. Số phận của Giuse bị ném xuống giếng và sau đó bị đem bán chỉ vì lòng ganh tỵ của mười một anh em ấy.

Qua hai câu chuyện trên, dưới chân thánh giá, Đấng Cứu Thế nói cho chúng ta rằng, chỉ có một con đường duy nhất, và chỉ có đường đó mới được giải thoát. Đó là, sự tha thứ là con đường giải thoát. Trên thánh giá, lý do mà Chúa mời gọi để luôn tha thứ là: vì họ không biết việc họ làm.

Hãy suy nghĩ về lý do này. Chẳng lẽ đây không phải là lý do tại sao lúc nào chúng ta cũng nên tha thứ cho người khác khi đọc “Kinh Lạy Cha” đó sao? Lý do để tha thứ được dựa trên sự thiếu hiểu biết. Nhiều khi chúng ta thường hay than phiền chống lại những người có lỗi với chúng ta, đó là vì chúng ta thiếu hiểu biết về con người ấy, về động cơ thúc đẩy, những ý định, và khuynh hướng của đối tượng. Hành động tàn ác của kẻ làm nhục chúng ta dường như khá phổ biến khắp nơi chỉ vì họ không biết.

Thế còn những kẻ mà có nhiều hiểu biết lại lên án những điều mà chúng ta chẳng có thì sao? Tình huống này khó khăn hơn. Khi sự dữ xảy đến, cách thức duy nhất để giải thoát chúng ta chính là nhờ vào ân sủng của Thiên Chúa ban tặng. Đây là ân sủng của một tình yêu thật: khi người ta chỉ nhìn thấy những việc tốt lành, khi người ta được trao tặng ơn nhẫn nhục, khi người ta được trao tặng ơn để vượt thoát khỏi lòng đố kỵ và những sự xấu khác. Chỉ có tình yêu mới làm cho con người quên đi tất cả, và chỉ mong duy nhất điều tốt lành mà thôi.

Kẻ cáo tội ác độc lẫn nạn nhân đều có một sự hướng dẫn rõ ràng từ Kinh Lạy Cha cả. Khi chúng ta xúc phạm đến ai, hãy nài xin tha thứ, khi ai đó xúc phạm đến chúng ta, chúng ta hãy trao ban thứ tha.

coi tiếp